viết 1 bài văn kể và nhập vai vào nhân vật
Xin chào các bạn, mình là cô bé quàng khăn đỏ. Mình sống cùng vs mẹ và mình cũng may mắn một lần thoát chết nhờ bác thợ săn.Bây giờ mình sẽ kể câu chuyện một lần đc bác thợ săn giúp đỡ.
Vào một buổi sáng nọ, mình đg chơi ngoài sân thì mẹ đi ra và bảo" con cầm bánh sang cho bà vì bà bị ốm, con nhớ đi đường thẳng đừng đi đường vòng vì trong rừng có một con sói rất hung ác." Tôi vâng lời mẹ và chạy tót đi.Khi đi đc nửa đường thì tôi phát hiện ra có rất nhiều cảnh đẹp thế là tôi quên biến lời mẹ dặn.Đi sâu vào trong rừng hái hoa bắt bướm, tôi vừ đi vừa hát đuổi theo những chú bướm có màu sắc rất đẹp. Bỗng ở đâu ra xuất hiện một con chó sói hung ác và nó nói:
- Cô bé kia, cô bé đg đi đâu thế?
Tôi hoảng sợ nói:
- Tôi đi sang mang bánh cho bà
Xin chào các bạn, mình là cô bé quàng khăn đỏ. Mình sống cùng vs mẹ và mình cũng may mắn một lần thoát chết nhờ bác thợ săn.Bây giờ mình sẽ kể câu chuyện một lần đc bác thợ săn giúp đỡ.
Vào một buổi sáng nọ, mình đg chơi ngoài sân thì mẹ đi ra và bảo" con cầm bánh sang cho bà vì bà bị ốm, con nhớ đi đường thẳng đừng đi đường vòng vì trong rừng có một con sói rất hung ác." Tôi vâng lời mẹ và chạy tót đi.Khi đi đc nửa đường thì tôi phát hiện ra có rất nhiều cảnh đẹp thế là tôi quên biến lời mẹ dặn.Đi sâu vào trong rừng hái hoa bắt bướm, tôi vừ đi vừa hát đuổi theo những chú bướm có màu sắc rất đẹp. Bỗng ở đâu ra xuất hiện một con chó sói hung ác và nó nói:
- Cô bé kia, cô bé đg đi đâu thế?
Tôi hoảng sợ nói:
- Tôi đi sang mang bánh cho bà vì bà tôi đg bị ốm.
Con chó sói liền nói:
- Nhà bà cô ở đâu?
Tôi nói:
- Nhà bà tôi ở bên kia khu rừng.
Con chó sói lại nói:
- Thế cô bé đi đi.Chúc cô bé đi vui vẻ nhé!
Mãi đến trưa thì tôi mới đến nhà bà.........
Đáp án:
Giải thích các bước giải:
Ta là Thạch Sanh. Hiện ta đang là vua một nước. Ta được truyền ngôi không phải vì ta là hoàng tử mà vì công lao của ta đối với nước. Sau đây, ta sẽ kể cho mọi người nghe về câu chuyện cuộc đời mình.
Ta vốn là đứa trẻ mồ côi, ta sống đưới một gốc đa gà với tài sản duy nhất là cây rìu mà cha để lại. Biết mình nghèo khó nên ta luôn cố gắng nỗ lực từng ngày. Chẳng được ăn họ, cũng chẳng có gia thế chỉ có sức khỏe hơn người nên ta thường vào rừng kiếm củi đi bán. Tuy chẳng được là bao tiền nhưng đủ để ta ăn qua ngày. Bỗng một hôm, có một người bán rượu tên là Lí Thông đi ngang qua nhà, hắn nghỉ ngơi dừng chân tại gốc đa rồi lân la gợi chuyện với ta. Sau một hồi trò chuyện tâm sự thì hắn gạ ta kết nghĩa anh em. Người vốn thiếu thốn tình cảm như ta bỗng dưng có gia đình là điều mà ta chẳng từng mơ tới. Ta liền xúc động mà đồng ý ngay và cũng rất trân trọng gia đình mới này. Và ta từ giã gốc đa để trở về sống với mẹ con Lí Thông.
Bấy giờ trong vùng có con chằn tinh nhiều phép lạ thường ăn thịt người. Quan quân vây bắt nhưng chẳng thể làm gì được nó. Dân trong làng đành phải lập cho nó một miếu thờ và hằng năm nộp một mạng người cho nó. Năm nay đến lượt nhà Lí Thông đi canh miếu nhưng vốn mưu mô nen hắn lừa ta đi canh miếu thay. Nể tình anh em kết nghĩa lại thấy hắn đổi xử tốt với mình, ta chẳng hề suy nghĩ mà đồng ý đi thay ngay. Sau khi rượu thịt no say, ta đến canh miếu. Đang lim dim ngủ thì nghe tiếng phì,phì.. Một con chằn tinh nanh đang định vồ lấy ta. Ta chẳng hề nao núng, dùng nhiều chiêu võ thuật đánh lại nó. Chỉ một lúc đã xẻ xác con chằn tinh đó làm hai. Khi nó chết để lại một bộ cung tên bằng vàng. Ta nhặt bộ cung đó và chặt đầu chằn tinh đem về nhà. Thấy ta trở vè mẹ con Lí Thông rối rít van lạy vì nghĩ ta đã chết. Sau khi nghe ta kể lại câu chuyện thì Lí Thông tham lam liền bảo:
-Con trăn ấy vốn của nhà vua nuôi đã lâu. Nay em giết nó, tất không khỏi bị tội chết. Thôi, bây giờ nhân trời chưa sáng em hãy trốn ngay đi. Có chuyện gì để anh ở nhà lo liệu.
Vốn thật thà nghĩ hắn thực sự lo cho mình mà ta liền thu dọn hành lí và đi ngay trong đêm. Ta lại trở về gốc đa xưa. Nhưng đâu biết mình đã bị Lí Thông lừa. Hắn đem đầu chằn tinh nộp lên cho nhà vua và được phong làm Quận Công.
Vua có người công chúa xinh đẹp vừa đến tuổi lấy chồng. Rất nhiều hoàng tử nước láng giềng đến cầu hôn nhưng chẳng ai vừa ý nàng. Nhà vua đành phải mở hội kén rể nhưng trong ngày hội, bỗng một con đại bàng bắt nàng đi mất. Đại bàng bay qua túp lều của ta. Thấy vậy, ta liền giương cung vàng lên bắn vào cánh của nó rồi lần theo vết máu đi cứu người con gái kia. Khi gần đến cửa hang thì gặp Lí Thông. Hóa ra sau khi công chúa mấy tích, nhà vua vô cùng lo lắng liền sai Lí Thông đi cứu công chúa, hứa sẽ gả công chúa và truyền ngôi cho. Gặp được ta, hắn mừng như vớ được vàng. Hắn đã lừa ta xuống cứu công chúa, khi công chúa an toàn sẽ sai người thả dây đưa ta lên. XUống đến hang, đại bàng hiện nguyên hình là một con yêu quái, tuy bị thương nặng nhưng khi thấy ta nó vẫn dữ tợn mà xông tới. Ta dùng cung bắn mù hai măt nó rồi lấy rìu bổ đôi đầu quái vật. Cứu được công chúa, ta buộc dây thừng vào người nàng và ra hiệu để Lí Thông ở bên trên kéo người lên. Công chúa đã an toàn nhưng đợi mãi chẳng thấy ai thả dây thừng xuống cứu ta. Hóa ra Lí Thông đã sai người lấp cửa hang nhằm diệt khẩu ta. Đến lúc này thì ta đã biết được bộ mặt thật sự của hắn.
Ta đành tự mình tìm lối ra. Đến cuối hang, ta gặp một chàng trai khôi ngô tuấn tú bị nhốt trong một chiếc lồng. Ta liền phá ta lồng cứu người. Hóa ra đó là con trai vua Thủy Tề. Hai người chúng ta tìm được đường ra và thoát khỏi hang. Để cảm ơn ta, thái tử mời ta xuống thủy phủ chơi. Ta được vua Thủy Tề cảm ơn ơn cứu mạng con trai rất nhiều vàng bạc nhưng ta từ chối và chỉ xin nhận một cây đàn rồi lại trở về gốc đa.
Hồn chằn tinh và đại bàng lang thang ở nhân gian lập kế hãm hại ta. Chúng trộm của cải của triều đỉnh rồi mang dấu vào gốc đa của ta. Vật chứng rõ ràng, ta dù có " môm năm miệng mười cũng chẳng thể chối cãi đành phải chịu trói vào ngục tù. Trong ngục buồn chán, ta đem cây đàn ra gảy. Gảy được đôi khúc thì bỗi có người đem ta đến diện kiến vua. Hóa ra công chúa từ khi được cứu về liền bị câm, nhà vua phải hoãn lễ cưới lại. Khi nghe tiếng đàn của ta thì nàng bỗng mở miệng nói chuyện và còn chỉ đích danh muốn gặp người gảy đàn là ta đây. Ta liền trình bày đầu đuôi câu chuyện cho nhà vua. Nghe xong, nhà vua vô cùng tức giận ra lệnh bắt giam mẹ con Lí Thông cho ta xét xử nhưng ta tha cho họ. Dưới trời lồng lộng, tọi ác khó thoát, trên đường trở về quê mẹ con hắn đã bị sét đánh chết rồi hóa kiếp thành bọ hung.
Sau đó, nhà vua đã gả công chúa cho ta. Tưởng chừng đã có cuộc sống hạnh phúc nhưng do bị từ hôn, hoàng tử mườn tám nước chư hầu hội binh sang đánh. Ta khuyên nhà vua đừng động binh để họ cho ta xử lí. Trên chiến trường, trước vạn quân, ta đem đàn ra gảy, nghe tiếng đàn quân sĩ chân tay bủn rủn không còn nghĩ gì tới đánh nhau nữa. Cuối cùng , các hoàng tử phải cởi giáp xin hàng. Ta sai người thiết đãi họ bữa cơm của những kẻ thua trận. Một niêu cơm bé xíu được dọn ra, ai cũng ánh mắt dè bỉu, chê bai chẳng muốn cầm đũa. Biết ý, ta liền thách đố họ ăn hết và hứa sẽ thưởng cho ai ăn hết niêu cơm. Nhưng họ ăn mãi,ăn mãi mà không hết.CUối cùng thì tâm phục khảu phục nhận thua và rút quân về nước.
Thấy được tài của ta, hiểu được con người ta lại thêm nhà vua không có con trai bèn truyền ngôi báu lại cho ta. Đó là câu chuyện về cuộc đời của ta. Qua câu chyện của ta, ta mong mong mọi người rút ra bài học mà sống lương thiện chứ đừng nham hiểm rồi lại nhận kết cục như Lí Thông.
Tiếng Việt là ngôn ngữ của người Việt và là ngôn ngữ chính thức tại Việt Nam. Đây là tiếng mẹ đẻ của khoảng 85% dân cư Việt Nam cùng với hơn 4 triệu Việt kiều. Tiếng Việt còn là ngôn ngữ thứ hai của các dân tộc thiểu số tại Việt Nam và là ngôn ngữ dân tộc thiểu số tại Cộng hòa Séc. Hãy yêu quý và bảo vệ ngôn ngữ của chúng ta, đồng thời học hỏi và sử dụng nó một cách hiệu quả!
Lớp 5 - Là năm cuối cấp tiểu học, áp lực thi cử nhiều và chúng ta sắp phải xa trường lớp, thầy cô, bạn bè thân quen. Đây là năm mà chúng ta sẽ gặp nhiều khó khăn, nhưng hãy tin rằng mọi chuyện sẽ tốt đẹp. Hãy tự tin và luôn cố gắng hết mình!
Copyright © 2021 HOCTAPSGK