Nội dung chủ yếu của văn bản cậu bé và ông già cho thuê sách( đọc văn bản sau)
Một buổi trưa… vào giờ tan tầm [1], bác thợ sửa xe đạp đầu phố thấy một cậu bé đạp xe đi tới đi lui mấy lần. Lát sau cậu bé mới dắt xe vào quán:
– Xe của cháu hỏng gì? – Bác thợ hỏi cậu bé.
– Xe cháu không sao ạ. – Cậu bé trả lời. Cháu đi trả sách. Bác ơi, ông già cho thuê sách ở bên cạnh bác hôm nay không mở hàng [2] ạ?
– Không! – Bác thợ bực dọc – Tuần sau ông ấy mới tới.
Sau mấy ngày cậu bé đạp xe đến.
– Xe hỏng gì? – Bác thợ lại hỏi cậu bé. Bác không nhận ra nó.
– Cháu đi trả sách ạ – Cậu bé rụt rè. Hôm nọ bác nói tuần này ông già cho thuê sách sẽ mở hàng…
Bác thợ cáu kỉnh:
– Lại là cậu… Ông già ấy chưa tới.
Cậu bé như biết lỗi, mặt đỏ bừng:
– Cháu xin… xin lỗi…
– Sao cứ phải tìm ông già để trả sách ngay? – Giọng bác thợ đã dịu hơn.
Cậu bé tần ngần [3]:
– Thấy cháu không có tiền thuê sách, ông già bảo: “Cháu thích đọc cuốn này lắm phải không? Ông cho cháu mượn không lấy tiền nhưng đúng một tuần thôi nhé. Để ông còn cho người khác thuê…”. Mà cháu đã chậm mất năm ngày rồi ạ.
– À à… ra thế… – Bác thợ kéo dài tiếng “à” – Thôi cháu cứ an tâm về đi, mấy hôm nữa trả cũng được.
Đầu tuần cậu bé đạp xe đến. Lần này bác thợ nhận ngay ra nó:
– Ông già vẫn chưa tới. Bác nghe nói ông ấy bị ốm nặng, khó qua khỏi.
Cậu bé chớp chớp mắt. Im lặng một hồi nó run run hỏi bác thợ:
– Bác ơi, bác biết nhà ông già cho thuê sách ở đâu không ạ?
Bác cũng không biết. Hình như ông già ở xa.
Thằng bé cúi đầu, hấp tấp [4] dắt xe ra. Ngày hôm sau, bác thợ ngạc nhiên thấy cậu bé lại xuất hiện. Nó đưa tiền cho bác và bảo:
– Bác cho cháu gửi ông già số tiền cháu thuê sách nhé.
– Ơ, cháu nói ông già không lấy tiền của cháu cơ mà.
– Nhưng ông già đang bị ốm…
Bác thợ cảm động nhìn cậu bé:
– Bác sẽ đem số tiền này đến tận tay ông già.
Một tuần nữa trôi qua, cậu bé mới quay lại. Chỗ ngồi của ông già cho thuê sách vẫn trống trơn. Từng đám lá khô lăn xao xác theo gió. Bác thợ xe buồn bã nói với nó:
– Ông già cho thuê sách mất rồi cháu ạ.
Cậu bé đứng lặng. Bác thợ lắc đầu:
– Bác không chuyển được số tiền của cháu gửi cho ông già. Bác hỏi thăm mãi mới biết địa chỉ. Đến nơi thì đã muộn. Ông già sống độc thân, nghèo lắm…
Cậu bé trân trân nhìn [5] cuốn sách đang cầm trên tay. Nó thì thào:
– Tại cháu… Tại cháu lỡ hẹn nên ông già cho thuê sách mới bị ốm.
– Ừ…
Không hiểu sao bác thợ lại “ừ” như vậy. Đặt tay lên vai cậu bé, bác nói thêm:
– Giá ông già cho thuê sách biết được ông có một người khách hàng tốt như thế này, có lẽ ông ấy chưa thể đi xa.
Văn bản “Cậu bé và ông già cho thuê sách” kể về một cậu bé đi xe đến quán thợ sửa xe để trả sách mà ông già cho thuê. Tuy nhiên, ông già không xuất hiện và bác sửa xe thông báo rằng ông già đang yếu. Cậu bé quyết định gửi tài liệu cho ông già thông qua bác thợ. Điều này có thể thể hiện lòng tốt và sự quan tâm của cậu bé đối với ông già.
Ngữ văn là môn khoa học nghiên cứu ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại. Đây là môn học giúp chúng ta hiểu biết sâu sắc hơn về ngôn ngữ, văn hóa và tư tưởng. Việc đọc và viết trong môn Ngữ văn không chỉ là kỹ năng, mà còn là nghệ thuật. Hãy để ngôn từ của bạn bay cao và khám phá thế giới văn chương!
Lớp 6 - Là năm đầu tiên của cấp trung học cơ sở, chúng ta được sống lại những kỷ niệm như ngày nào còn lần đầu đến lớp 1, được quen bạn mới, ngôi trường mới, một tương lai mới. Hãy tận dụng cơ hội này để làm quen và hòa nhập thật tốt!
Copyright © 2021 HOCTAPSGK