hãy viết bài văn đóng vai nhân vật về cậu bé tích chu
dàn ý :
Tôi tên là Tích Chu. Bố mẹ tôi mất sớm, tôi ở với bà.
Hàng ngày bà phải làm việc vất vả kiếm tiền nuôi tôi, có thức gì ngon bà cũng dành cho tôi.
Thế nhưng tôi lại chẳng thương bà mà chỉ muốn rong chơi. Vì tuổi già sức yếu, làm việc vất vả, ăn uống lại kham khổ nên bà bị ốm. Một ngày nọ bà lên cơn sốt cao, trên giường bà cất tiếng gọi:
– Tích Chu ơi, cho bà ngụm nước. Bà khát quá!
Bà gọi một lần, hai lần… rồi ba lần nhưng tôi lại chẳng ở bên. Khát quá bà liền biến thành chim. Đúng lúc đó tôi thấy đói nên chạy về nhà kiếm cái ăn. Tôi gọi:
– Bà ơi! Bà có cái gì ăn không? Cháu đói quá.
Tôi sửng sốt khi thấy bà hóa thành chim:
– Bà ơi! Bà ơi! Bà ở lại với cháu. Cháu sẽ mang nước cho bà, bà ơi!
Chim cất tiếng nói:
– Tích Chu ơi, bà khát nước quá, bà phải biến thành chim bay đi kiếm nước uống. Bà đi đây!
Nói rồi chim vỗ cánh bay đi. Tôi hoảng quá vội vàng chạy theo, vừa chạy vừa gọi bà:
– Bà ơi! Bà đừng đi! Bà đừng bỏ cháu! Bà ơi!
Tôi cứ chạy mãi, chạy mãi theo chú chim, cuối cùng tôi gặp chim đang uống nước ở một dòng suối mát. Tôi gọi:
– Bà ơi! Bà trở về với cháu đi. Cháu sẽ đi lấy nước cho bà, cháu sẽ không làm bà buồn nữa!
Chim liền cất tiếng:
– Muộn quá rồi cháu ơi! Bà không trở lại được nữa đâu!
Nghe thấy thế, tôi òa khóc, tôi thương bà và hối hận nhưng không biết làm sao để bà quay lại. Tôi vô cùng tuyệt vọng, giữa lúc đó, có một cô tiên hiện ra và bảo:
– Tích Chu ơi! Vì cháu chưa ngoan, chưa biết chăm sóc khi bà ốm nên bà đã biến thành chim để bay đi tìm nước uống rồi.
– Ta cho cháu cái bình này, nếu cháu muốn bà trở lại thành người thì cháu phải đi lấy nước suối Tiên cho bà cháu uống. Đường lên suối Tiên xa lắm, cháu có đi được không?
– Cháu cám ơn cô. Cháu sẽ cố gắng để cứu được bà cháu ạ.
Tôi mừng rỡ vô cùng, vội vàng hỏi đường đến suối Tiên, rồi chẳng một phút chần chừ. Tôi chạy mãi, chạy mãi vượt qua bao nhiêu rừng núi hiểm trở, cuối cùng cũng đến được suối tiên. Tôi vội vàng lấy đầy bình nước mang về cho bà. Về đến nhà, tôi gọi to:
– Bà ơi! Bà ơi! Cháu mang nước về cho bà rồi đây. Bà mau uống đi.
Vừa được uống nước chim vỗ cánh bay đi, bà đã trở lại thành người. Tôi ôm chầm lấy bà vừa khóc vừa nói:
– Bà ơi! Cháu biết lỗi rồi, từ nay trở đi cháu sẽ luôn ở bên và chăm sóc bà.
Từ đấy, hai bà cháu tôi lại chung sống hạnh phúc bên nhau.
Một ngày đẹp trời, vào một ngôi làng nhỏ nằm bên dòng sông yên bình, có một cậu bé tên là Tích Chu. Tích Chu là một cậu bé người nghèo nhưng rất hiếu thảo và lanh lợi. Cậu bé sống cùng bố mẹ trong một ngôi nhà nhỏ bên cạnh khu rừng thông rợp bóng mát.
Tích Chu thường xuyên giúp đỡ bố mẹ trong công việc nông nghiệp và chăm sóc gia súc. Mỗi buổi sáng, cậu bé đều dậy sớm để đi chuồng bò, thả gà, và tưới cây cối. Cậu bé luôn hết lòng với công việc của mình và luôn vui vẻ, hạnh phúc mỗi khi được làm việc nhà.
Một ngày, khi Tích Chu đang đi dọc bờ sông, cậu bé nghe thấy tiếng hát của một cô gái từ xa. Tích Chu theo tiếng hát đến một ngôi đền cổ xưa, nơi mà cô gái đang ngồi hát với giọng ca trong trẻo và đẹp đẽ. Cậu bé nhìn thấy cô gái đang cầu nguyện cho gia đình và làng quê, và từ đó trái tim Tích Chu chợt bùng lên niềm hi vọng và tình yêu thương.
Từ ngày đó, Tích Chu thường xuyên đến ngôi đền để nghe cô gái hát và chia sẻ những suy tư với người bạn mới. Dần dần, tình cảm giữa Tích Chu và cô gái trở nên trái ngược mạnh mẽ và sâu sắc. Cả hai cùng nhau trải qua bao nhiêu gian nan và khó khăn, nhưng tình yêu của họ vẫn luôn bền chặt và trường tồn.
Cuối cùng, Tích Chu và cô gái đã được phép ước nguyện và sống hạnh phúc bên nhau. Câu chuyện về cậu bé Tích Chu và cô gái nhỏ trong ngôi làng nhỏ đã trở thành một truyền thuyết đẹp, về tình yêu và lòng hiếu thảo, được kể lại qua thế hệ sau.
Ngữ văn là môn khoa học nghiên cứu ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại. Đây là môn học giúp chúng ta hiểu biết sâu sắc hơn về ngôn ngữ, văn hóa và tư tưởng. Việc đọc và viết trong môn Ngữ văn không chỉ là kỹ năng, mà còn là nghệ thuật. Hãy để ngôn từ của bạn bay cao và khám phá thế giới văn chương!
Lớp 6 - Là năm đầu tiên của cấp trung học cơ sở, chúng ta được sống lại những kỷ niệm như ngày nào còn lần đầu đến lớp 1, được quen bạn mới, ngôi trường mới, một tương lai mới. Hãy tận dụng cơ hội này để làm quen và hòa nhập thật tốt!
Copyright © 2021 HOCTAPSGK